Hôm qua tôi sửa soạn thật sớm để đi phỏng vấn trong tâm trạng hồ hởi và đầy hy vọng. Nhìn sang chồng vẫn đang say sưa ngủ vì cả đêm “nướng” trong màn game khiến tôi chán nản vô cùng.
Tôi đang mang thai tháng thứ 6, con lớn hiện đã gửi về quê cho bà ngoại. Tôi chưa hề có ý định đẻ tiếp bé thứ hai nhưng do lỡ kế hoạch, đành ra phải cố gắng lao lực vì con. Chồng không biết suy nghĩ, vô trách nhiệm lại không có ý chí phấn đấu dù có sức khỏe, khiến tôi bất lực cùng cực.

Một tháng trước, tôi rải CV đến nhiều nơi nhưng chỉ có duy nhất công ty này phản hồi bằng việc hẹn phỏng vấn. Tôi hiểu vấn đề của mình chứ, rải CV với hy vọng may mắn mỉm cười thôi, chứ bây giờ còn có đơn vị nào muốn tuyển dụng một nhân viên đang mang bầu 6 tháng nữa chứ. Nhưng mà thực sự là đã có một nơi cho tôi cơ hội được thử sức.
Trong phòng chờ cùng với những ứng viên khác, ai cũng không giấu nổi ánh mắt tò mò khi nhìn vào tôi. Trong loạt người ngồi đợi phỏng vấn ở đây, mỗi tôi là thai phụ mà thôi. Tới lượt mình, tôi chuẩn bị sẵn một nụ cười đúng tiêu chuẩn và bước chân vào phòng phỏng vấn, sau đó nụ cười cứng ngắc trên môi. Mặt tôi tái nhợt và gượng lại khi nhìn thấy người sẽ phỏng vấn mình. Đó chính là người bạn cũ của tôi, cũng 5 năm rồi chúng tôi cắt đứt liên lạc.
Tôi sợ hãi bỏ chạy ngay lúc đó. Mãi đến khi đã chạy xa vị trí công ty thì tôi mới kịp hoàn hồn lại. Thời điểm đó tôi đã hiểu tại sao ngày đó CV của tôi đã lọt qua phòng kiểm để đến phòng phỏng vấn.
Chúng tôi từng là đôi bạn thân thiết những năm ngồi trên giảng đường đại học. Năm cuối, cô ấy đã có bạn trai và đó là một chàng công tử nhà giàu, bảnh trai và yêu chiều bạn gái. Tôi vì quá ghen tỵ với bạn cho nên trong giây phút không kiềm chế đã có hành động trơ trẽn là chen chân vào mối quan hệ của họ.

Tốt nghiệp và rời khỏi giảng đường đại học, tôi và chàng trai đó đã kết hôn vì đã lỡ mang thai rồi. Còn cô bạn của tôi khi đó cũng bặt vô âm tín. Tôi cứ ngỡ hạnh phúc sẽ mỉm cười với mình nhưng sau đó 1 năm, nhà chồng tôi phá sản. Chồng tôi thực chất chỉ là tay công tử bột ham chơi lười làm, chỉ biết sống dựa hơi vào bố mẹ, nay đã mất đi đôi cánh thì toàn bộ những thói hư tật xấu cũng được dịp lộ ra.
Một mình tôi gánh lên vai 3 miệng ăn, giờ lại đang mang thai ở nhà nhìn chồng nhậu nhẹt, cày game. Thời điểm vừa rồi công việc của tôi gặp vấn đề, bị sa thải. Trong tôi đã dấy lên suy nghĩ ly hôn và bế con về quê, không ngờ lại phát hiện ra bản thân mang thai. Lựa chọn đường ai nấy đi buộc phải gác lại, tôi cắn răng cố chịu đựng tấn bi kịch trong hôn nhân này.
Như những gì tôi được hiểu về tính cách của cô bạn năm xưa thì chắc chắn cô ấy thương hại tôi chứ không có mưu đồ xấu gì. Nhưng thực sự là tôi không có mặt mũi nào nữa để nhìn cô ấy. Chứng kiến cô ấy trong bộ vest công sở tự tin và khí chất ngời ngời, tôi cảm thấy hổ thẹn vô cùng. Có lẽ những kết cục mà tôi nhận về ngày hôm nay là báo ứng mà tôi phải chịu.

Hiện tại tôi không có năng lực gì khác, công việc văn phòng thì cũng không thể xin được, tôi chỉ có thể làm thuê lao động chân tay để kiếm tiền. Nhưng hiện tôi đang bầu bí 6 tháng thì làm sao có thể gánh nổi công việc nặng nhọc được. Xin mọi người hãy cho một bà bầu bế tắc như tôi một lời khuyên?!